Phần 13:
Lần đầu tiên nó cảm thấy thế giới này chỉ có nó và Kai. Kai đã chuẩn bị một ít rượu vàng,nến và hoa. Hai người ngồi đối diện nhìn sâu vào mắt nhau.Kai nhìn nó ấu yếm. Ánh mắt nó cũng đáp lại không kém tha thiết. Ánh nến lung linh làm gương mặt thanh tú của Kai đẹp đến mê hồn. Nó cảm thấy ngây ngất. Tình yêu khiến nó thấy Kai dễ thương biết bao nhiêu. Mỗi cử động,mỗi cái liếm môi,khóe miệng cười của Kai đều làm nó dâng lên một niềm yêu vô hạn. Nó không biết nó say vì rượu hay vì ái tình.
-“Kai à, em yêu anh!”
-“Anh cũng yêu em! Em ăn đi nè!”
Kai âu yếm gắp thức ăn cho nó.
-“Anh ơi,anh có hối hận vì yêu em không?”
-“Không em à,không bao giờ”
-“Nếu một ngày em phản bội anh vì một chàng trai ?”
-“Cuộc sống không cho anh nhiều lựa chọn,chỉ cần em hạnh phúc là anh vui rồi”
Kai nhè nhẹ nắm lấy tay My. Nó muốn khóc vì niềm hạnh phúc vỡ òa. Trái tim nó quá bé để chứa được hết tình yêu này,khiến nó phải thốt lên “Em yêu anh nhiều lắm!”
Kai mỉm cười nhìn nó.Nhìn anh thật hiền lành như một chú mèo con đáng yêu.
-“Em không ăn nữa đâu”
-“Sao vậy?”
-“Anh ôm em một lúc đi!”
-“Ừ,em lại đây”
My dựa lưng vào người Kai.Anh ôm gọn nó vào lòng.
-“Hôm xem phim “Những nụ hôn rực rỡ ” anh khóc phải không? Sao anh lại khóc?”
-“Ừ,anh buồn vì lúc đó anh yêu em mà không biết làm thế nào? Không biết nên làm sao”
-“Em đã yêu anh rồi mà”
-“Anh không dám đòi hỏi em điều gì.Những người như anh sinh ra đã vậy. Đó là do tạo hóa,là số phận. Còn con đường của em là khác. Anh không muốn nhìn thấy em đau khổ. Một người đau là đủ rồi,cần gì phải hai người đau phải không em?”
-“Em cần anh,anh đừng lìa xa em nhé!”
-“Ừ…”
Kai hôn nhẹ lên tóc,lên mắt,len má My,dịu dàng và tha thiết.
-“Dù có thể anh không phải người em yêu nhất. Nhưng chỉ cần em có yêu anh vậy là đủ. Anh không muốn giữ em chặt trong tay,sở hữu em như con chim trong lồng son.”
-“Tại sao anh yêu em?”
-“Anh không biết được. hihi. Thế tại sao em yêu anh?”
-“Vì anh ngốc quá?”
-“Sao mà ngốc?”
-“Vì anh yêu em”
-“Anh yêu em là điều tuyệt vời nhất anh đã làm,chứ không phải điều ngốc nghếch đâu!”
-“Thật á?”
-“Ừa”
-“Thôi ăn tiếp đi nào để em còn rửa bát”
-“Em giống vợ đảm đang quá”
-“Ghét! Anh lại trêu em rồi!”
Ăn xong nó và Kai ngồi xem ti vi.Nó ngồi dựa vào người Kai.Xem được một lúc thì nó ngủ quên mất tiêu. Trong giấc ngủ mơ màng,nó cảm nhận được tay Kai bế nó lên.Tóc anh chạm vào cổ nó,mùi hương ở đâu đó bay thoang thoảng. Kai nhẹ nhàng đặt nó xuống giường rồi anh đi tắm. Dòng nước mát khiến anh tỉnh táo.Anh bỗng thấy tim đập thình thịch. Không gian yên ắng. Công chúa bé nhỏ của anh đang nằm ngủ say ngoài kia. Đầu óc anh trống rỗng nhưng lồng ngực căng nhức nhối. Tiếng tim đập quá mạnh.Anh vội vàng xả nước như thể sợ My nghe thấy tiếng trái tim anh. Khi anh bước ra thì My vẫn thiêm thiếp ngủ. Anh nằm xuống cạnh nó,ôm nhẹ nó vào lòng. Nhắm mắt mãi mà anh không thể ru giấc ngủ của mình. Mùi hương của My khiến anh bị quyến rũ. Ánh trăng như dát vàng soi vào căn phòng. Anh ngắm nhìn My. Không cưỡng lại được lòng mình,anh cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của My. Nụ hôn của Kai khiến My tỉnh giấc.Khi hiểu ra chuyện nó cũng hôn đáp lại Kai.Hai cái lưỡi tìm thấy nhau,mơn trớn nhau trong vị ngọt tình yêu.
Kai thì thầm
-“Anh yêu em”
My hơi rướn người lên ôm lấy Kai kéo sát anh vào người nó.Từng nụ hôn ngọt ngào và da diết.Kai vuốt ve bờ vai,sống lưng của My.Bàn tay lướt qua của anh làm My run rẩy trong niềm hân hoan tột độ. Lúc này nó chỉ biết là nó yêu Kai vô cùng.Thế gian này không còn gì quan trọng nữa.
Giọng Kai dịu dàng tha thiết.
-“Em có đồng ý không?”
My trả lời anh bằng một nụ hôn dài bất tận. Lý trí đã biến đi đâu mất,trái tim thì hưởng thụ,để mặc cho bản năng mách bảo.Kai âu yếm hôn lên cổ My,chiếc lưỡi quét một đường dài.Người My cảm thấy nóng bừng như có lửa đốt,mọi thớ thịt căng ra.Trong ánh trăng huyền ảo,Kai lần tìm cởi cúc áo nó.Anh nâng niu nó như thể nó là viên pha lê mỏng manh có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.Anh cắn nhẹ lên vai nó,để lại trên ngực nó một nụ hôn dấu màu đỏ. Chẳng mấy chốc hai cơ thể quấn quýt lấy nhau như hòa làm một không thể tách rời.Tình yêu nó dành cho Kai trào dâng như sóng.Hai đôi mắt nhìn nhau thấu hiểu. Anh áp sát người vào nó,da thịt chạm vào nhau nóng bừng.Nó hân hoan vui sướng,dè dặt nhưng đầy dâng hiến đáp lại những chuyển động khao khát của Kai. Không gian yên tĩnh,chỉ có hơi thở gấp gáp những lời âu yếm hòa trộn vào nhau.
Bàn tay được giải phóng,tự do chu du trên cơ thể. Chỉ có đôi môi gắn chặt vào nhau ngày càng mạnh bạo hơn. Ánh trăng vẫn hiền hòa minh chứng cho tất cả. My biết nó thuộc về anh và Kai biết anh thuộc về nó.Tiếng My ngọt ngào trong đêm
-“Anh…yêu…!”
Phần 14:
Buổi sáng khi mặt trăng đã nhường chỗ cho mặt trời soi sáng,My vẫn ngủ say. Kai khẽ cựa mình tỉnh giấc.Anh nhìn sang thấy My nằm bên cạnh,tóc mai lòa xòa trước trán.Hạnh phúc chỉ đơn giản là sớm mai thức giấc ta nhìn thấy người mình yêu thương bên cạnh. Anh không biết tương lai sẽ ra sao.Nhưng anh biết trái tim mình đã lại đập những nhịp hạnh phúc.
My mở mắt thấy Kai đang ngắm mình.Nó ngượng,giả vờ kéo mũi Kai.
-“Ai cho nhìn mà nhìn”
-“Của anh nên anh được nhìn”
-“Eo ơi,xấu xa!”
-“Em muốn dậy chưa? Hay nằm nữa”
-“Để em ôm anh một lát đã”
My với tay ôm lấy Kai,nó rúc đầu vào lòng Kai,hít hà mùi hương quen thuộc.
Kai cười ” Ôm em giông ôm con mèo quá!”
-“Anh có thương mèo không?”
-“Có”
-“Mãi mãi…”
-“Ừ”
-“Thôi em phải về đây”
-“Ăn sáng đã em”
-“Muộn rồi em phải về luôn,anh bế em xuống giường,bế ra khỏi nhà nhé”
-“Ưà,để anh giúp em mặc đồ”
My chợt nhớ ra trên người mình chỉ đang quấn một cái chăn,quần áo quăng mỗi nơi một cái.Nó đỏ bừng mặt,ngại ngùng gật đầu. Kai nhẹ nhàng giúp nó mặc đồ.Bất ngờ anh ôm chặt nó vào lòng.
-“Anh yêu em”
Nó mỉm cười đáp lại
-“Em cũng thế!”
Kai bế nó xuống giường,bế xuống cầu thang. Cảm giác mơ hồ lúc Kai bế nó lúc tối lại xuất hiện. Nó vừa thấy ấm áp,lại vừa bất an. Khi người ta càng hạnh phúc thì người ta càng cảm thấy lo sợ. Và hạnh phúc luôn mong manh…
Chờ bóng My đi khuất,Kai mới bước vào nhà. Nhưng anh chợt khựng lại…hình như có một bóng người rất quen…Kai nhìn lại nhưng không có ai cả. Anh tự lắc đầu cười mình.
Không biết có bao nhiêu đôi yêu nhau mà ao ước thời gian dừng lại. Có lẽ hàng nghìn,hàng nghìn lời ước đã được nói ra. Nhưng thời gian vẫn gan lì trôi mãi,trôi mãi. Những ngày Kai và My yêu nhau,My đếm từng ngày,từng tháng.Mỗi ngày kỉ niệm của tháng,My và Kai lại tổ chức một lễ kỉ niệm nho nhỏ. Trong thế giới thứ 3 đầy biến động này,mỗi tháng qua đều là điều đáng quý.
Một buổi chiều khi Kai trở về nhà thì mẹ Kai nói như thông báo
-“Con Lan về nước rồi đó”
-“Dạ”
Tiếng Kai trả lời nhẹ như không. Anh đi vội lên tầng,và khi cánh cửa phòng khép lại thì anh ngã quỵ xuống.
-“Lan!”
Như chợt tỉnh ra,anh lao xuống hỏi mẹ
-“Lan về rồi hả mẹ? em ấy đang ở đâu? Sao mẹ biết?”
-“Mẹ đi chợ thì gặp chị giúp việc nhà đó. Họ bảo Lan đã về được 3 tháng nay….”
Mẹ chưa nói hết câu thì Kai lao đi. Mẹ anh cũng không giữ lại. Bà chợt thấy trái tim thắt lại khi dự cảm được cuộc sống đứa con của mình sẽ lại sóng gió một lần nữa.
Kai phóng xe vội vàng,qua bao đèn xanh,đèn đỏ anh không hề biết. Con đường rất quen thuộc và con đường anh đã cố quên.Giờ anh sẽ gặp lại Lan.Điều mà ta mong chờ bao năm nay tự nhiên trở về hiện hữu ngay trước mặt.
Anh đến trước cửa nhà Lan nhưng lại tần ngần không dám bấm chuông.Bỗng nhiên những bông hoa giấy chao chao trong không khí và đậu xuống vai anh. Anh giật mình ngước lên.
-“Lan”…tiếng reo thoát ra từ miệng anh lại nghẹn ứ.
Lan đứng trên ban công,tóc cô dài bay trong gió,đôi mắt nhòa lệ.
Giọng cô run run
-“Tớ nhảy xuống,ấy sẽ đỡ tớ chứ?”
Nhưng không đợi Kai trả lời,cô trèo qua ban công và gieo mình xuống.
-“Ôí!”
Cô ngã đè lên Kai.
-“Âý thật là! Bao nhiêu năm rồi vẫn thích trò đó sao?may mà ban công thấp đấy,chứ đến 10 người như tớ cũng không đỡ nổi”. Kai càu nhàu.
Lan đứng dậy phủi quần áo,đôi mắt vừa nhòa lệ,giờ đã long lanh.
-“Haha…ấy vẫn nhát thế à? Bao nhiêu lần tớ nhảy từ ban công này xuống mà chỉ duy nhất 1 lần bị gãy chân thôi. Mà đó là tại tớ bị vướng áo thôi.”
Lan đây sao?! Cô đứng trước mặt Kai bằng xương bằng thịt.Vẫn cái trán bướng bỉnh,cái mũi hếch,cái miệng hay mím lại như đang hờn dỗi.
Hai người đứng như trời trồng,nhìn nhau và mọi chuyện cũ ùa về như chưa xa lâu lắm.
Phần 15:
Trong đầu Kai xuất hiện bao nhiêu câu hỏi dồn dập mà anh không biết mở lời thế nào.+
Lan lên tiếng trước
-“Âý có người yêu rồi phải không?”
-“Sao ấy biết?”
Chap 3, TRuyện les tình cảm ” con đường đi tìm tình yêu đích thực của my “
Xem tiếp Chap 5 tại đây nhé mn : http://huonghaohoa.com/chap-5-truyen-les-tinh-cam-con-duong-di-tim-tinh-yeu-dich-thuc-cua-my/